“Bao Đêm Không Ngủ” của nhạc sĩ Vinh Sử mang theo tiếng lòng của những con tim tan vỡ

Chuyện tình yêu luôn là một mảnh đất màu mỡ cho những người nhạc sĩ hăng say sáng tác. Tất cả mọi góc nhìn về tình yêu đều được các nhạc sĩ viết lên chuyện tình mang tên mình. Có những chuyện tình đẹp tựa áng mây, cũng có những chuyện tình buồn miên man. Và kể về những chuyện tình ấy thì không thể không kể đến nhạc phẩm “Bao đêm không ngủ” của nhạc sĩ Vinh Sử. Có thể nói, đây là một bản tình ca buồn làm nên tên tuổi của nhạc sĩ Vinh Sử.

Nhạc sĩ Vinh Sử

Nhạc sĩ Vinh Sử tên đầy đủ là Bùi Vinh Sử (sinh năm 1944). Ông là người con của vùng đất Hà Tây nhưng lớn lên trên vùng đất phồn hoa Sài Gòn. Nhạc sĩ Vinh Sử còn sáng tác với nhiều bút danh khác như Bồng Nga Nữ, Chế Huyền Trân, Cô Phượng,… Ông thường sáng tác về dòng nhạc quê hương, những ca khúc nói về thân phận kém may mắn, về những mối tình trắc trở. “Ông vua nhạc sến” Vinh Sử tự nhận mình là một người đa tình nhưng cũng rất lụy tình, mỗi ca khúc tình yêu được ông viết nên chính là những trải nghiệm tình cảm, lấy cảm hứng từ những người con gái ông thương yêu. Ông không đếm được mình yêu bao nhiêu người, nhưng mỗi một người ông yêu, ông đều hết sức trân trọng đoạn tình cảm đó. Sau khi kết thúc đoạn hôn nhân 6 năm, Vinh Sử đầu tư hết khoản tiết kiệm của mình vào những cuộc chơi cùng bè bạn, đắm chìm vào khoảng không ồn ào và náo nhiệt, vui vẻ mà ăn chơi. Nhưng khi một mình trong căn nhà rộng thênh thang nhưng không hề có hơi ấm của gia đình, ông mới thật sự trở lại với chính con người thật sự của mình: cảm nhận rõ ràng nỗi cô đơn đang bủa vây, buồn bã cho một cuộc tình không trọn vẹn,…Rồi những đêm thao thức, nhạc sĩ Vinh Sử lại viết lên những lời ca não nề trong ca khúc “Bao đêm không ngủ”:

Bao đêm không ngủ gối chiếc đã hoen lệ sầu.

Bao đêm không ngủ tiếng khóc xót thương tìm nhau

https://www.youtube.com/watch?v=AbTmWlNeEtk

Bấm vào hình trên để nghe ca khúc Bao Đêm Không Ngủ do danh ca Giao Linh trình bày

Đó là lời tâm sự của một tâm hồn đang yêu, là một lời thở than bao đêm không ngủ để khóc thương cho mình, khóc thương cho cuộc tình chúng mình. Bao đêm là bao nhiêu nhiêu đêm, chính tác giả cũng không biết rõ, chỉ biết là giọt lệ đã hoen chiếc gối, là những đêm về mình ta khóc thương tìm nhau. Tiếng khóc xót thương giữa đêm càng thêm thê lương và đượm buồn, bởi người ta hay nói, đêm về là lúc nỗi buồn và cô đơn trỗi dậy. Phải chăng ở đây, tác giả cũng thế? Khi đêm về, mình ta trong bốn bề lặng thinh, ta lại nhớ về chuyện mình dang dở của mình mà tuôn lệ xót thương…

Anh ơi đi đâu phương trời nào có thấu

Những nỗi đắng cay buồn đau cho tình ban đầu.

Đúng vậy, dù ta có tìm mọi cách để trốn chạy cảm xúc nhưng “phương trời nào có thấu”. Vì cảm xúc ấy, nỗi “đắng cay buồn đau” ấy là do ta, do chính bản thân ta mang theo.

Bên sông mưa đổ chiếc bóng nhớ thương nhiều rồi.

Tim em đau khổ biết nói với riêng mình thôi

Canh khuya đơn côi quanh mình là bóng tối

Nước mắt đã bao lần rơi dòng đời vẫn trôi.

Nhạc sĩ Vinh Sử như đã thể hiện trọn câu nói “Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ” của Nguyễn Du. Bởi còn nỗi buồn nào hơn nỗi buồn đêm thâu, nỗi đau nào bằng nỗi đau dưới cơn mưa. Nhạc sĩ Vinh Sử đã tài tình sử dụng không gian và cảnh vật để tô điểm, khắc họa nên nỗi buồn sâu thẳm của cô gái trong bài hát. Đó là nỗi niềm đau khổ dưới khi nhìn trời mưa, nhớ chuyện chúng mình. Nỗi đau ấy không biết chia sẻ cùng ai mà chỉ có thể nói riêng với chính mình. Bao đêm không ngủ, bao đêm khóc thương, rồi lại bao đêm đơn côi trong bóng tối, tất cả như hòa quyện vào nhau, hòa vào nỗi đau thấm tận tâm can người nghe. Phải là một tâm hồn nhạy cảm thế nào mới có thể kết hợp mọi giác quan, mọi không gian như thế để khắc họa nỗi buồn này. “Canh khuya đơn côi quanh mình là bóng tối

Nước mắt đã bao lần rơi dòng đời vẫn trôi.” Xung quanh mình giờ đây chỉ còn một màu đen của bóng tối. Khi ta dừng lại khóc thương cho cuộc tình này thì dòng đời vẫn trôi. Và…anh vẫn rời xa em.

Anh ơi! Bao giờ anh về,

Bao giờ anh về nghe tiếng nói dịu êm.

Anh ơi! Chim kia tìm tổ ấm.

Nước vẫn trôi về nguồn sao nỡ để em buồn.

https://www.youtube.com/watch?v=zGdNanvqwUI

Bấm vào hình trên để nghe ca khúc do danh ca Tuấn Vũ trình bày

Nhưng “Anh ơi! Bao giờ anh về”. Đó là một lời gọi đầy da diết và chan chứa hy vọng về một ngày anh sẽ trở lại, anh sẽ quay về nghe tiếng nói dịu êm. “Anh ơi! Chim kia tìm tổ ấm . Nước vẫn trôi về nguồn sao nỡ để em buồn.” Chim kia cũng quay về tìm tổ ấm của nó, còn anh? Sao anh nỡ rời xa tổ ấm của chúng mình, sao anh nỡ rời xa em, sao anh nỡ để em buồn, anh hỡi….

Cho em hơi thở ấm cúng những khi lạnh lùng

Cho môi em nở thắm thiết giữa đêm trời đông

Đôi ta trao nhau hương đời và ý sống

Nuối tiếc với bao ngày xanh đừng phụ nhé anh.

Anh ơi, mong anh hãy quay về “cho em hơi thở ấm cúng những khi lạnh lùng/ cho môi em nở thắm thiết giữa đêm trời đông”. Khi anh quay về, ta lại sống hạnh phúc bên nhau. Khi ấy em và anh sẽ cùng chung nhịp thở, nhịp thở ấm cúng giữa đêm đông. Anh quay về, thì nụ cười thắm thiết cũng quay về bên môi em. Bởi, anh là niềm vui, là hạnh phúc của em. Có anh, là em có hạnh phúc, có mái ấm gia đình.

Đây là một bản tình ca buồn nhưng lại kết thúc với hạnh phúc. Hình ảnh cô gái trong bài hát có lẽ là hình ảnh của rất nhiều phụ nữ Việt Nam. Đó là hình ảnh về một cô gái với tình yêu mãnh liệt, một cô gái mỏng manh yếu đuối nhưng tràn đầy hy vọng về tình yêu của mình. Cũng là cô gái sẽ khóc ướt gối bao đêm nhưng sẽ cười tươi hạnh phúc khi người cô yêu quay về.

Bài hát chính là những cảm xúc chân thật của nhạc sĩ Vinh Sử trong câu chuyện tình yêu của mình, ông cảm thấy cuộc đời và tình yêu của mình thật buồn, rồi sau đó lại mong cầu cho tương lai bản thân cũng được hạnh phúc, cũng được cái kết đẹp cho cuộc đời ngắn ngủi. Có lẽ, ai rồi cũng sẽ trải qua mọi cung bậc cảm xúc ấy khi yêu, những nồng nàn khi tình chợt nở, những đau thắt khi tình chợt tan, những mộng ước cứ ngỡ sắp thành lại chóng tan như bọt nước. Nên bản tình ca “Bao đêm không ngủ” như là tiếng lòng của hàng triệu trái tim người Việt, bản tình ca sống mãi trong lòng mọi người mến nhạc!

Trích lời bài hát Bao Đêm Không Ngủ:

Bao đêm không ngủ gối chiếc đã hoen lệ sầu.
Bao đêm không ngủ tiếng khóc xót thuơng tìm nhau
Anh ơi đi đâu phuơng trời nào có thấu
Những nỗi đắng cay buồn đau cho tình ban đầu.
Bên song mưa đổ chiếc bóng nhớ thuơng nhiều rồi.
Tim em đau khổ biết nói với riêng mình thôi
Canh khuya đơn côi quanh mình là bóng tối
Nước mắt đã bao lần rơi dòng đời vẫn trôi.
Anh ơi! Bao giờ anh về,
Bao giờ anh về nghe tiếng nói dịu êm.
Anh ơi! Chim kia tìm tổ ấm.
Nước vẫn trôi về nguồn sao nỡ để em buồn.
Cho em hơi thở ấm cúng những khi lạnh lùng
Cho môi em nở thắm thiết giữa đêm trời đông
Đôi ta trao nhau huơng đời và ý sống
Nối tiếc với bao ngày xanh đừng phụ nhé anh.

Viết một bình luận