“Biển Dâu” (Anh Bằng) – Nhẹ dạ bước chân vào cuộc yêu, thứ nàng nhận lại chỉ có sầu thương và khổ lụy

Trong cuộc sống hàng ngày, đặc biệt là trong văn chương và âm nhạc, ta vẫn hay nghe thấy từ “bể dâu”. Nếu ai đã đọc Truyện Kiều của thi hào Nguyễn Du ắt hẳn vẫn còn nhớ câu thơ ở phần đầu, nhắc về những bể dâu cuộc đời nàng Kiều mà hầu như ai cũng thuộc. Hay trong nhiều ca khúc, những nhạc sĩ vẫn sử dụng từ này trong nhan đề và ca từ để nói lên thân phận, số phận của một kiếp người như “Đời Là Bể Dâu”, “Cuộc Đời Bể Dâu”,….hay ca khúc với nhiều tầng cảm xúc của đôi nhạc sĩ Anh Bằng – Lê Dinh với cái tên “Biển Dâu”.

Nhạc sĩ Anh Bằng
Nhạc sĩ Anh Bằng

Bộ ba nhạc sĩ Lê Dinh – Minh Kỳ – Anh Bằng có lẽ đã chẳng còn xa lạ với khán giả yêu thích dòng nhạc vàng, ba con người tài năng đã có dịp hội ngộ đã thành lập nên nhóm nhạc sĩ Lê Minh Bằng với định hướng sáng tác những ca khúc phổ thông dành cho đại chúng. Khởi đầu sự nghiệp là sự ra đời của ca khúc “Đêm Nguyện Cầu”, sau đó là hàng loạt tác phẩm nổi tiếng khác như: “Cô Hàng Xóm”, “Chuyện Ba Mùa Mưa”, “Chuyện Tình Lan Và Điệp”,…..Trong đó, lại ấn tượng mạnh nhất với khán giả yêu nhạc có lẽ là ca khúc “Biển Dâu” được nhóm nhạc sĩ ký với bút danh là Lê Dinh – Phương Trà, qua sự thể hiện của giọng hát Hoàng Oanh.

“Biển Dâu” đồng cảm với nỗi lòng của những người không gặp được may mắn trong ái tình, đặc biệt là đối với những cô gái nhẹ dạ, lỡ sa chân vào vũng lầy tình ái để rồi nhận lại chỉ là sự thương cảm sầu đau. Một con tim non nớt nhưng lại mang đầy vết thương, chỉ mong thời gian có thể xoa dịu được nỗi sầu bi ấy, cổ vũ nàng thêm lần nữa vững tin vào cuộc yêu, vững tin vào lòng người. Lời ca của bài hát rất đơn giản, dễ nghe dễ hiểu, không quá cầu kỳ, cũng không có sự làm dáng làm duyên, ẩn ý khiến người nghe cảm thấy trừu tượng. Đặc biệt, nhạc sĩ đã rất tinh ý trong việc rải vần ca khúc như một bài thơ nên khi nghe có cảm giác êm tai và dễ chịu. Bên cạnh đó, những cảm xúc u hoài, nghe như ai oán có đôi chút xót xa đã làm cho bài hát dễ đi vào lòng người.

“Thôi rồi anh đã xa em

Tìm đâu lại thuở êm đềm

Chỉ còn lại nhớ nhung thêm

Và chỉ còn nghe đắng cay thêm

Thôi rồi anh đã quên em

Tình yêu đổi trắng thay đen

Mộng mơ giờ biết đâu tìm

Cho nên đành đau đớn riêng em….”

Bấm vào hình trên để nghe ca khúc do Hoàng Oanh thâu thanh trước 75

Một câu chuyện tình cứ ngỡ là đẹp, cứ ngỡ là dài lâu…nhưng chợt tỉnh thì người đã xa ta mãi mãi. Làm sao tìm lại được những yêu thương thuở ban đầu, làm sao còn những êm đềm lúc có nhau, có chăng chỉ là những nhung nhớ vướng thêm sầu và những đắng cay không thể thốt nên câu. Những điều đó, cũng chỉ có em ôm ấp mãi, anh thì làm gì sẽ vướng bận một người không thương, anh đã đan tâm vứt bỏ người yêu anh hơn sinh mệnh thì làm sao sẽ khổ đau trong tim.

Đến đây thôi! Đắng cay thế cũng đủ lắm rồi! Anh hãy quên em đi, hãy quên đi một câu chuyện tình đen trắng dễ đổi thay, hãy quên một người đã từng vì anh mà hạnh phúc, vì anh mà mỉm cười. Anh hãy quên đi em, thủy chung bên người mới, vui vẻ trên con đường anh đã chọn, còn những mộng sầu, những bi thương em xin giữ cho riêng mình.

“….Đâu ngày xưa ở bên nhau

Tình yêu rồi cũng phai màu

Lời thề trôi với trăng sao

Rồi còn gì ta nói cho nhau

Thôi vòng tay nhỏ mai sau

Tìm đâu tình đã bay cao

Tìm đâu được phút ban đầu

Nên em đành một mình thương đau…”

Bấm vào hình trên để nghe ca khúc do Như Quỳnh trình bày.

Ngày xưa khi còn bên nhau, đôi ta luôn trao nhau những câu thề non hẹn ước với mây trời, với trăng sao, dường như muốn cả hành tinh này chứng giám cho câu chuyện tình ta. Nhưng chỉ sau một đêm mê của cuộc đời ngắn ngủi, tất cả mọi thứ lại trở về với guồng quay định sẵn. Trăng sao vụt khỏi bầu trời khi ánh bình minh dâng lên, mây trời cũng trôi bồng bềnh du ngoạn cùng mây gió, chỉ có ta là hiu quạnh đứng mãi nơi màn đêm đang dần trở nên u tịch. “Tình yêu rồi cũng phai màu, lời thề trôi với trăng sao” – Những yêu thương thuở nào, giờ phút này xin gửi lại hết cho anh, gửi trả những mặn nồng, gửi trả những thiết tha ban đầu và gửi trả luôn những hoài niệm tươi đẹp, chỉ giữ lại riêng mình một nỗi thương sầu đớn đau.

Khi mới bước chân vào vũng lầy tình yêu, đời người con gái chưa biết đã trải qua bao dư vị ngọt ngào của sự vui tình nhưng lại phải nếm trải tất cả những chua cay, đau xót tận cùng đến từ chính đoạn tình buồn. Không biết đến bao giờ, thời gian mới có thể xoa dịu được vết thương ấy! Nó có lành lại để nàng bước tiếp trên con đường tình yêu mong tìm được hạnh phúc hay sẽ mãi mãi chìm sâu vào quá khứ mà chẳng dám mở lòng đón nhận yêu thương thêm một lần nữa?

“….Anh ơi duyên tình mình vậy sao

Từ ly không một câu nào

Bàng hoàng như giấc chiêm bao

Gặp nhau mà không nói một câu

Quay mặt thay tiếng chào

Lời tha thiết còn đâu….”

Bấm vào hình trên để nghe ca khúc do Thái Châu trình bày.

Nàng đang tự vấn cuộc tình của bản thân, chúng ta yêu thương như thế này sao? Yêu thương nhiều đến độ khi biệt ly, đến một câu từ giã cũng không dành cho nhau? Nỗi đau, sự bàng hoàng đã đánh thức trái tim vẫn còn đang mộng mị của người thiếu nữ. Hóa ra những yêu thương mặn nồng từng thấy chỉ là một giấc chiêm bao, hóa ra những hẹn ước suốt đời có nhau chỉ là cái quay đi không tiếng chào, là vô tình gặp cũng chẳng nói một câu xã giao. Yêu thương ngày đó, những thiết tha hôm nào….nay có còn đâu.

“….Em về ôm phận thương đau

Tình vui được buổi ban đầu

Tình buồn không biết bao lâu

Lệ nhạt nhòa qua những đêm thâu

Cho dù dâu biển chia phôi

Chiều nao nhìn áng mây trôi

Người ơi còn nhớ nhung lời:

“Tôi yêu người còn hơn yêu tôi”

Trái tim người thiếu nữ vốn nhỏ bé lắm, chẳng thể ôm trọn được tình người phóng khoáng nên chỉ đành lựa chọn ôm lấy những thương đau còn sót lại trong dấu lệ nhạt nhòa lúc về đêm. “Tình chỉ đẹp khi còn dang dở, đời mất khi đã vẹn câu thề” – Tình chỉ đẹp ở cái thuở ban đầu, tình chỉ vui khi đôi ta đang tìm hiểu; đến khi người tìm được nguồn vui mới thì tình buồn người cũng có biết đâu. Dâu biển chia phôi, cuộc đời còn nhiều thay đổi, nhưng xin người hãy nhớ lấy một câu: “Tôi yêu người còn hơn yêu tôi” – Vì mãi mãi yêu thương người, vì chỉ biết dành thời gian để chăm sóc, để vun đắp cho tình yêu này mà nàng đã quên mất cả bản thân – Có đáng không khi cuối cùng, người ta cũng bỏ nàng mà ra đi trong niềm vui mới.

“Biển Dâu” mang hàm ý rằng: Với một số người, khi một cuộc tình chấm hết thì đó chỉ là sự thoáng qua của một người với cuộc đời họ mà thôi; nhưng với kẻ si tình thì đó là sự tuyệt vọng khôn cùng, dường như cả thế giới quanh họ cũng đồng thời sụp đổ, như trải qua một cuộc dâu bể làm thay đổi cả cuộc đời. Ca khúc “Biển Dâu” gắn liền với giọng hát Hoàng Oanh, cả trước vào sau năm 1975. Dường như, tuyệt khúc được sáng tác ra là chỉ dành riêng cho giọng hát đầy xúc cảm của cô. Tuy nhiên, vẫn còn một bản thu âm khác do danh ca Anh Ngọc thể hiện. Với chất giọng thượng thặng và chuẩn mực nhưng cũng rất truyền cảm, nhắc đến giọng ca của nữ ca sĩ hầu như ai cũng nghĩ ngay đến những ca khúc nhạc vàng tương tự như “Biển Dâu”, cho nên nữ ca sĩ đã quyết định lựa chọn để thu thanh. Nhưng chất lượng bản thu không được tốt nên ít được mọi người nhắc đến.

Lời bài hát Biển Dâu – Anh Bằng

Thôi rồi anh đã xa em
Tìm đâu lại thuở êm đềm
Chỉ còn lại nhớ nhung thêm
Và chỉ còn nghe đắng cay thêm
Thôi rồi anh đã quên em
Tình yêu đổi trắng thay đen
Mộng mơ giờ biết đâu tìm
Cho nên đành đau đớn riêng em

Đâu ngày xưa ở bên nhau
Tình yêu rồi cũng phai màu
Lời thề trôi với trăng sao
Rồi còn gì ta nói cho nhau
Thôi vòng tay nhỏ mai sau
Tìm đâu tình đã bay cao
Tìm đâu được phút ban đầu
Nên em đành một mình thương đau

ĐK:
Anh ơi duyên tình mình vậy sao
Từ ly không một câu nào
Bàng hoàng như giấc chiêm bao
Gặp nhau mà không nói một câu
Quay mặt thay tiếng chào
Lời tha thiết còn đâu

Em về ôm phận thương đau
Tình vui được buổi ban đầu
Tình buồn không biết bao lâu
Lệ nhạt nhòa qua những đêm thâu
Cho dù dâu biển chia phôi
Chiều nao nhìn áng mây trôi
Người ơi còn nhớ nhung lời:
“Tôi yêu người còn hơn yêu tôi”

Viết một bình luận