Chuyện tình đẹp tinh khôi trước những bão tố cuộc đời trong nhạc khúc “Duyên Kiếp” (Lam Phương)

Tình yêu như nụ hồng, là e ấp rụt rè thuở mới quen, là nồng thắm sắc hương của hạnh phúc. Gặp nhau rồi yêu nhau, duyên kiếp như sắp đặt cho hai người tưởng chừng như xa lạ nay cột vào một phương, chung một dòng lịch sử. Những ký ức về mối tình đầu luôn là những ký ức khó phai và đẹp nhất. những ngây ngô của tâm hồn ngày trẻ, những rung động buổi ban sơ vừa biết yêu. Đó là tất cả những hoài đẹp mà nhạc sĩ Lam Phương đã cất giữ lại trong nhạc khúc “Duyên Kiếp”.

Nhạc Sĩ Lam Phương
Nhạc Sĩ Lam Phương

“Duyên kiếp” là một nhạc khúc được nhạc sĩ Lam phương sáng tác năm 1960, kể về mối tình đầu ban sơ của hai người yêu nhau, là những buổi đầu gặp gỡ còn e ấp, ngại ngùng. Duyên Kiếp như câu chuyện tâm tình của một trái tim đang yêu, những thổn thức vì số phận đã cho ta gặp nhau và cả những bâng khuâng cho tương lai mai sau.

Em ơi nếu mộng không thành thì sao
Non cao đất rộng biết đâu mà tìm
Đường đời mịt mờ vạn nẻo về đâu
Mong chờ duyên kiếp đưa lối bắc cầu

Bấm vào hình trên để nghe ca khúc do Tuấn Vũ & Hương Lan trình bày.

Nhạc khúc Duyên kiếp nổi tiếng và câu hát mở đầu “Em ơi nếu mộng không thành thì sao” trở thành câu hát nằm lòng của nhiều thế hệ yêu nhạc vàng. Câu hát này được nhạc sĩ Lam Phương lấy cảm hứng từ hai câu thơ của Diên An

“Em ơi tình đã lên môi thắm
Nếu mộng không thành biết nói sao”

Đó là những bâng khuâng về tương lai của chàng trai, nỗi lo sợ trước những giông tố cuộc đời cho một tình yêu chớm nở buổi ban đầu. Duyên kiếp là một nhạc khúc nhẹ nhàng và đơn sơ, như chính tình yêu ấy. Một tình yêu đẹp nhưng còn nhiều những nỗi lo về tương lai. Chàng trai ấy yêu cô gái, anh càng yêu cô thì lại càng lo sợ tương lai không có cô “non cao đất rộng biết đâu mà tìm”. Cuộc sống truân chuyên, nhiều trắc trở, anh lo cho cuộc tình nhỏ của đôi ta, lo sợ tương lai “đường đời mịt mờ vạn nẻo về đâu”. Nhưng anh lại tin vào duyên kiếp, duyên kiếp đã cho họ quen biết nhau, thì “duyên kiếp đưa lối bắc cầu” dệt lên chuyện tình yêu đẹp. Dù có lo sợ cho tương lai không biết trước, nhưng anh vẫn vui, vẫn hạnh phúc khi quen biết cô, vẫn ngọt ngào khi nhớ lại buổi đầu gặp nhau.

Em ơi nhắc lại phút xưa gặp nhau
Trên đê vắng người lúc tan chợ chiều
Ngại ngùng mỗi lần anh đến tìm em
Má em ửng hồng vì quá thẹn thùng

https://www.youtube.com/watch?v=g6U2u3YxMbw

Bấm vào hình trên để nghe ca khúc do Thanh Tuyền trình bày.

“Nhắc lại phút xưa gặp nhau”, cùng nhớ lại buổi đầu mới quen, trên con đê vắng người lúc chợ chiều tan, anh và cô gặp nhau “ngại ngùng mỗi lần anh đến tìm em”. Nhớ lại những lần anh đến gặp cô, tuy ngại ngùng nhưng nhìn “má em ửng hồng vì thẹn thùng” anh lại thấy sao hạnh phúc. Tình yêu chúng ta bắt đầu là thế đó, là anh ngại ngùng còn em thẹn thùng. Chúng ta cùng đi trên con đường đê vắng, đi cùng nhau cduf không cười nói nhưng lòng ta biết mình đã có hình bóng nhau.

Em ơi nhớ chăng thuở ấy
Mỗi khi bóng chiều xuống dần
Em về trên quãng đường xa
Gặp nhau dù không dám cười
Nhìn nhau, nhìn nhau mà lòng vẫn vui

“Em ơi nhớ chăng ngày ấy”, mỗi buổi chiều chợ tan ta lại gặp nhau, dù ta không cười cũng không nói, dù chỉ nhìn nhau ta lại như hiểu hết những tâm ý của nhau. Chiều hoàng hôn ở con đê nhỏ ấy, buổi chiều tà phủ bóng dáng em và anh, ánh chiều ấm áp như tình ta, dù e ấp chẳng nói nhưng lòng đã yêu. Tình yêu chúng ta bắt đầu như thế đó, “em ơi nhớ chăng”. Hai người yêu nhau, dù rằng không nói nhưng nhìn vào mắt nhau, ánh mắt nói thay vạn nỗi lòng, họ cũng hiểu được tình cảm dành cho nhau. “Đôi mắt là cửa sổ tâm hồn”, ánh mắt nhìn người mình yêu cũng là ánh mắt chứa chan vạn tình ý. Có lẽ chính vì duyên kiếp đã an bày, kết nói hai người họ với nhau. Nên họ cũng đồng điệu tâm hồn cùng nhau “nhìn nhau mà lòng vẫn vui”. Niềm vui khi gặp được người mình yêu một niềm vui khó thể tả bằng lời. Có lẽ là niềm hạnh phúc trong trái tim non, là những nhớ nhung nay được lấp đầy bởi hình bóng người yêu. Tình yêu là thế đó, là những rung động của trái tim non thuở mới yêu mà đến trăm năm sau cũng khó quên khi nhớ lại.

Em ơi phải chăng phút giây ngày ấy
Đôi tim ước mộng bấy lâu thành lời
Dù rằng đường đời ngăn cách tình ta
Phút giây ban đầu mãi không phai nhòa.

Bấm vào hình trên để nghe ca khúc do Tố My trình bày.

“Em ơi phải chăng phút giây ngày ấy/ Đôi tim ước mộng bấy lâu thành lời” phải chăng ngày ấy, những ước mộng đôi ta thành lời. Duyên kiếp đưa lối anh và em gặp nhau, con đê nhỏ là con đường tình yêu chúng ta, ánh chiều tà như minh chứng cho chuyện tình mình. Em ơi, “dù rằng đường đời ngăn cách đôi ta”, dù cho bị ngăn cách, dù ràng có những chông gai phía trước nhưng “phút giây ban đầu mãi không phai phôi”. Dù rằng cuộc đời lắm nẻo chông gai, dù rằng tương lai phía sau còn nhiều khó khăn ngăn cản đôi ta, nhưng tình yêu anh dành cho em vẫn như ngày đầu tiên, chưa từng phôi phai.

“Duyên Kiếp” là một nhạc khúc nhẹ nhàng kể về một chuyện tình buổi ban sơ, những chớm nở của buổi đầu gặp gỡ và những rung động thuở mới yêu. Nhạc khúc như một tiếng thủ thỉ tâm tình của trái tim mới yêu, một điệu nhạc du dương mang nỗi lo cho tương lai nhưng lại đầy khẳng định về một tình yêu sắc son không phai. Và “Duyên Kiếp” đã đưa người nghe lạc vào một không gian tình yêu trong sáng và ban sơ, những rung động buổi gặp gỡ đầu, những lo lắng cho tương lai không thể có nhau, nhạc khúc vẽ ra một bức tranh tình yêu tuy đơn sơ nhưng lại đậm sâu tình ý, mặc kệ những giông tố bão đời mai sau, tình yêu vẫn một màu như thuở ấy, không bao giờ phôi phai.

Lời bài hát Duyên Kiếp – Lam Phương

Em ơi nếu mộng không thành thì sao
Non cao đất rộng biết đâu mà tìm
Đường đời mịt mời vạn nẻo về đâu
Mong chờ duyên kiếp đưa lối bác cầu

Em ơi nhắc lại phút xưa gặp nhau
Trên đê vắng người lúc tan chợ chiều
Ngại ngùng mỗi lần anh đến tìm em
Má em ưng hồng vì quá thẹn thùng

Em ơi nhớ chăng thuở ấy
Mỗi khi bóng chiều xuống dần
Em về trên quãng đường xa
Gặp nhau dù không dám cười
Nhìn nhau, nhìn nhau mà lòng vẫn vui

Em ơi phải chăng phút giây ngày ấy
Đôi tim ước mộng bấy lâu thành lời
Dù rằng đường đời ngăn cách tình ta
Phút giây ban đầu mãi không phai nhòa.

 

Viết một bình luận