“Gõ Cửa Trái Tim” van em được vào – Dù tình xót đau chung thân huyệt đào…

“Trái tim em chỉ một lần mở cửa
Đón anh vào rồi khép lại ngàn năm.” 

Trong tình yêu sẽ có đôi lần vấp ngã, chẳng ai được suôn sẻ suốt cuộc đời, bởi có thất bại, có vấp ngã mới làm chúng ta trưởng thành lên từng ngày. Biết được ai sẽ thành tâm đối đãi, biết được ai chỉ là kẻ phụ lòng,…Tình yêu đến rồi đi như một quy luật của cuộc sống, nó sẽ ở lại bao lâu thì chúng ta không biết trước được, nhưng chúng ta có thể lựa chọn cách nó ở lại với tâm hồn như thế nào. Vậy nên đừng phí hoài tuổi thanh xuân cho một người không đáng, mà bỏ qua những người thật tâm yêu thương bạn, thử một lần mở cửa trái tim để đón nhận một tình yêu nồng cháy và nhiệt huyết để biết trái tim này vẫn còn được yêu thương.

Nhạc sĩ Vinh Sử

“GÕ CỬA TRÁI TIM” của nhạc sĩ Vinh Sử là ca khúc nổi tiếng và mang đến thành công bật nhất cho nhạc sĩ bởi mức độ yêu thích của khán giả dành cho bài hát. Ca khúc mang một chút buồn tủi vì không được đáp lại tình cảm, nhưng cũng chẳng có nhiều sự trách cứ mà chỉ đơn thuần là tiếng lòng than thở. Giai điệu Bolero nghe sao mà nhẹ nhàng cũng êm ái, từng ca từ được nhạc sĩ chọn lọc rất tinh tế, viết theo ngũ cung (tức 5 cung trầm ca trong cổ nhạc). Vinh Sử từng chia sẻ, khi viết ca khúc này ông đã phải ngồi lại mà sắp xếp từng câu từng từ mà ông cho là hay nhất, bay bổng nhất: Gõ cửa trái tim/van em được vào; Gõ cửa trái tim/sao em hững hờ; Gõ cửa trái tim/nghe xa nghìn trùng; Nhưng anh vẫn ngóng/tin em mở cửa….nỗi lòng mong ngóng từng phút từng giây để được đặt chân vào nơi sâu thẳm con tim của người con gái ấy. Nhưng đáp lại chỉ là sự lạnh lùng cũng không quan tâm. Không chỉ riêng “GÕ CỬA TRÁI TIM” mà hầu hết ca khúc Vinh Sử sáng tác đều mang đến sự gần gũi và tình cảm, nó là những tình cảnh, những tâm tư của tất cả mọi người, nên được tiếp nhận rất dễ dàng.

“Gõ cửa trái tim van em được vào
Dù tình xót đau chung thân huyệt đào
Ngủ vùi với chiêm bao
Nỗi niềm mắt xanh xao
Nhưng anh vẫn ngóng tim em mở cửa…..”

Bấm vào hình trên để nghe ca khúc do Quang Lê trình bày

Một lời thỉnh cầu được cất lên từ những giai điệu đầu tiên của bài hát, tác giả đã “van cầu” người con gái ấy, xin em mở rộng cánh cửa tâm hồn của mình ra, cho phép anh được một lần đặt chân vào nơi ấy và sưởi ấm con tim tưởng chừng như đóng băng. Một tình yêu chân thành mong được đền đáp bằng một con tim yêu, dù có xót xa hay đau khổ trăm bề thì anh đây vẫn nguyện ý mà “chung thân huyệt đào”.

Kể cả trong giấc chiêm bao anh cũng mơ về đôi mắt xanh làm xao xuyến trái tim anh ấy, một ánh mắt chất chứa biết bao nỗi niềm, một ánh mắt chỉ cần nhìn vào cũng làm say hồn anh điên đảo. Anh biết khi yêu em sẽ vấp phải nhiều khó khăn, bởi tim em đã đóng chặt từ lâu sẽ rất khó mở lòng ra lần nữa, nhưng anh sẽ từng bước một mà cẩn thận để em lần nữa  cảm nhận được sự yêu thương.

“….Gõ cửa trái tim sao em hững hờ
Ngõ hồn tái tê năm canh thẫn thờ
Nhện lòng mắc giăng tơ
Để một mối bơ vơ
Khi không em nhốt anh trong đợi chờ…..”

https://www.youtube.com/watch?v=DjvD8k7eomo

Bấm vào hình trên để nghe ca khúc do Mạnh Quỳnh trình bày.

Lời trách móc văng vẳng nơi đây, khi anh dành gần như trọn vẹn cả một trái tim yêu nhưng em đáp lại chỉ là sự thẩn thờ và hờ hững. Từng đợt gõ cửa trái tim vang lên nhưng em vẫn như chưa hề biết gì hết, cứ mặc nhiên mà bỏ qua sự tồn tại của anh, của những tình cảm mà anh dành cho em. Trước thái độ thẫn thờ của em, con tim anh như ngàn lưỡi dao cắt xéo, “tê tái năm canh”. Trong giây phút đợi chờ câu trả lời của em mà lòng anh tơ vò, như “nhện lòng mắc giăng tơ”, không biết phải làm sao cho đúng, không biết gì cho vừa lòng. Cảm giác bơ vơ, lạc lõng cứ xoay quanh tâm trí anh nhưng lại chẳng dám nói lên câu hối thúc bởi e sợ em từ chối tấm chân tình này mà đành tâm “nhốt anh trong đợi chờ”.

“…..Ôi cửa tim em bằng vàng
Nên tiếng yêu nghe bẽ bàng
Để anh gõ cửa miên man
Mà em không chút hỏi han
Anh buồn lang thang…..”

Lại một lần nữa tiếng than trách đến từ phía chàng trai, chàng hổ thẹn và tủi thân vì tiếng yêu mình đã ngỏ nhưng nàng cứ như một bức tường thành chẳng nghe lọt lấy một câu, cứ mãi hờ hững và lạnh nhạt. Có lẽ cửa trái tim em làm bằng vàng nên mặc cho anh gõ đau cả lòng, rối cả tâm can cũng chẳng thể nào đã động được đến em, từng tiếng yêu em xem như gió thoảng rồi cho qua trong sự bẽ bàng. Anh cứ miên man mãi, cứ thật tâm mà gõ cửa, cứ từng bước mà nhích đến gần em, trong khi em chẳng chịu hỏi han hay chỉ đơn giản là một lời chào hỏi. Long anh buồn, trái tim anh đau, quẩn quanh anh giờ chẳng còn ý nghĩa, anh cứ lang thang mãi trong miền thương nhớ em và ước nguyện một ngày được em hồi đáp tấm chân tình này.

“…..Gõ cửa trái tim nghe xa nghìn trùng
Đèn mờ hắt hiu cô đơn tận cùng
Đàn lỡ phím sai cung
Tình này cũng mông lung
Tim em ai bắn mũi tên lạnh lùng.”

Tiếng gõ cửa nơi trái tim em không còn vang lên từng hồi như trước nữa, mà anh cảm nhận được nó ngày một xa “nghe xa nghìn trùng”, phải chăng thần tình yêu đã bắn nhầm mũi tên lạnh lùng cho cô nàng bé nhỏ. Hình như đã từng có ai đó, cũng một lần bước vào tim em nhưng lại đan tâm mà rời đi trong sự vô vọng nên em đã đem cửa tim khóa chặt chẳng mong người vào. Em hờ hững với tất cả lời yêu, em mặc cho bao tấm chân tình vì em mà dần tàn lụi, để rồi lầm lũi trong cô đơn mà rời đi trong hiu hắt. Tác giả cảm thấy cô đơn tận cùng, cảm giác cứ mông lung không chân thật như người đánh đàn như phút lơ là mà đàn sai nhịp. Tâm tư chỉ toàn là em nhưng lại chẳng dám thêm một lần ngỏ lời yêu thương vì sợ em lại phũ phàng mà chối bỏ.

Nhạc sĩ Vinh Sử đã từng trải lòng mình, ông cho rằng trong cõi nhân sinh này, điều đẹp đẽ nhất và kỳ diệu nhất chính là tình yêu. Nhưng không phải cứ yêu là cưới, cứ hạnh phúc là không cần nghĩ đến chia xa, cuộc sống luôn có nhiều trăn trở và thao thức, nên đôi khi tình yêu cũng sẽ khiến cho con người ta trở nên mệt mỏi. Lại thật là là chúng ta chẳng thể nào sống thiếu tình yêu, do đó, bài hát “GÕ CỬA TRÁI TIM” của Vinh Sử như lời tâm tình của nhạc sĩ, yêu không được chấp nhận, nhưng vẫn can tâm trao đi trái tim.

Trích lời bài hát:

Gõ cửa trái tim van em được vào
Dù tình xót đau chung thân huyệt đào
Ngủ vùi với chiêm bao
Nỗi niềm mắt xanh xao
Nhưng anh vẫn ngóng tim em mở cửa.

Gõ cửa trái tim sao em hững hờ
Ngõ hồn tái tê năm canh thẫn thờ
Nhện lòng mắc giăng tơ
Để một mối bơ vơ
Khi không em nhốt anh trong đợi chờ.

[ĐK:]
Ôi cửa tim em bằng vàng
Nên tiếng yêu nghe bẽ bàng
Để anh gõ cửa miên man
Mà em không chút hỏi han
Anh buồn lang thang.

Gõ cửa trái tim nghe xa nghìn trùng
Đèn mờ hắt hiu cô đơn tận cùng
Đàn lỡ phím sai cung
Tình này cũng mông lung
Tim em ai bắn mũi tên lạnh lùng.

Viết một bình luận