“Mộng Chiều Xuân” – Nhạc khúc mùa xuân nhưng đầy hoài niệm của nhạc sĩ Ngọc Bích

Chẳng phải ngẫu nhiên mà mùa xuân lại trở thành nàng thơ trong mắt của biết bao nhà nghệ thuật, từ thi ca đến tác phẩm tranh ảnh, nó thành nàng thơ kiều diễm trong ánh nhìn si mê của bao thi nhân. Mùa xuân được ngợi ca với vẻ đẹp nồng nàn của đất trời cùng với muôn hoa đua nở, cây cối thì sinh sôi, con người thì chan hòa tình cảm. Bức tranh bốn mùa đem lại màu sắc riêng, nhưng ấn tượng nhất và đẹp nhất trong mắt nhiều người thì phải nói đến mùa xuân. Mùa của sự đâm chồi nảy lộc, mùa của đàn én chao lượn trên trời, mùa của những tia nắng ấm áp chiếu rọi khắp bốn phương. Và lòng người sẽ càng náo nức hơn khi nghe đến nhạc khúc mùa xuân của nhạc sĩ Ngọc Bích – “MỘNG CHIỀU XUÂN”.

Nhạc sĩ Ngọc Bích

Có ai mà không biết đến người nhạc sĩ tài hoa của dòng nhạc tiền chiến Việt Nam – Ngọc Bích, người được biết đến với vai trò là “cha đẻ” của ca khúc “MỘNG CHIỀU XUÂN”. Ông tên thật là Nguyễn Ngọc Bích sinh năm 1924 tại thủ đô Hà Nội, có lẽ là được nối nghiệp từ cha, nên từ nhỏ nhạc sĩ Ngọc Bích đã có được tài năng âm nhạc thiên bẩm. Ông bắt đầu sáng tác vào năm 1947, không theo lối mòn giai điệu cũ, ông đã có sự phá cách lớn trong những giai điệu sáng tác khi viết nhạc theo nhịp swing và blues vô cùng mới lạ. Nhưng đáng chú ý là sự phá cách của ông lại được khán giả yêu nhạc đón nhận nhiệt tình. Theo một nhận xét của nhạc sĩ Nguyễn Hiền về nhạc sĩ Ngọc Bích: Ông là một người tiểu tiết và thận trọng từng chút trong những sáng tác âm nhạc của mình, chú ý nhiều về cách sử dụng các âm trình, cung bậc và tránh tối đa những quãng mang phong cách phương Tây.

Ca khúc “MỘNG CHIỀU XUÂN” là một trong những sáng tác nổi bật và làm nên tên tuổi của nhạc sĩ Ngọc Bích, viết hoàn thành từ những năm đầu thập niên 50. Bài hát với giai điệu tango dễ thương cùng ca từ du dương, êm tai đã làm say mê biết bao người nghe khó tính. Có lẽ chẳng ai biết được bài hát này được sáng tác chính xác khi nào, hay hoàn cảnh nào đã cho ra đời tuyệt phẩm mùa xuân thế này. Bởi lối sống khép kín, ít tâm sự cùng ai kể cả là với những người bạn thân của nhạc sĩ. Ông đã để dành nó cho riêng bản thân mình, ông muốn người nghe tự cảm nhận và tự vẽ nên câu chuyện cho chính mình khi nghe nhạc khúc của ông, chứ không phải dựa theo câu chuyện ông dệt nên mà mang đến sự đồng cảm.

https://www.youtube.com/watch?v=iMxN5Nbp5gU

Bấm vào hình trên để nghe ca khúc Mộng Chiều Xuân qua giọng ca Khánh Ly

Với nhiều người yêu nhạc xưa, thì bài hát “MỘNG CHIỀU XUÂN” của nhạc sĩ Ngọc Bích chính là bản tân nhạc phổ biến trong những ngày xuân khởi đầu năm mới. Giai điệu trữ tình và lãng mạn, đã mang người nghe chìm vào từng giấc mộng đẹp của ngày xuân với những cơn “gió chiều thầm vương bao nhớ nhung” và những “ngây thơ giáng huyền đến trong mơ”. Với nhạc sĩ Ngọc Bích, mùa xuân đến đại diện cho niềm hy vọng, là màu của bao hẹn ước tuổi trẻ, là mùa của sự khởi đầu. Mùa xuân đã xua tan đi mọi âu lo cùng phiền muộn trong cuộc sống khốn cùng và mang đến niềm hy vọng và sự vững tin vào một ngày mai tươi sáng.

“Gió chiều thầm vương bao nhớ nhung

Người yêu thoáng qua trong giấc mộng

Vui nguồn sống mơ

Những ngày mong chờ

Trách ai đành tâm hững hờ….”

Lời bài hát này sao mà quen thuộc quá, bởi cứ mỗi độ xuân về chúng ta lại nghe những ca từ này cất vang ở môi gian nhà, mỗi chương trình ca nhạc hay những đài phát thanh. Câu hát đầu của ca khúc làm cho người nghe như gió xuân đã về đến nơi rồi và gió không chỉ đi một mình, gió còn mang theo bao niềm nhớ, gợi lên ta bao hồi ức tưởng chừng đã ngủ quên.

Xuân đến không chỉ mang đến cho con người ta những kỷ niệm vui, mà còn mang đến những nỗi buồn đau thương. Chúng luôn tồn tại song song là chúng ta thêm phần nuối tiếc, giống như người yêu thoáng qua trong giấc mộng nhưng chẳng thể bắt kịp vì khi choàng tỉnh mọi thứ đã tan biến. Người níu giữ kỷ niệm nhiều nhất không phải là người gánh chịu nhiều nỗi đau nhất, mà chỉ là người có nhiều cảm xúc nhất mà thôi. Tác giả đã trân trọng thế nào từng hồi ức, kể cả trong mơ cũng có thể tưởng tượng ra và vui vẻ trong không gian ảo ấy. Nhưng liệu người khác có giống mình chăng, cũng nhớ về kỷ niệm, cũng cất giữ những kỷ niệm trong tim mà trân trọng từng giây phút. Hay chỉ đổi lại sự vô tâm và hững hờ, dẹp qua mọi tình cảm đã cũ…

“….Mối tình đầu xuân ai thấu chăng?

Lòng tha thiết vương theo tiếng đàn

Mơ đời ái ân những ngày phong trần

Sống trong mộng đẹp ngày xuân….”

https://www.youtube.com/watch?v=XBYxeKFmQBA

Bấm vào hình trên để nghe ca khúc Mộng Chiều Xuân do ca sĩ Lệ Thu trình bày.

Mùa xuân là mùa của tình yêu chớm nở, mùa của hạnh phúc lứa đôi, với nhạc sĩ Ngọc Bích thì tình yêu đầu xuân lại là đoạn tình cảm khó phai. Có lẽ do mùa xuân là mùa vui, mùa của từng đàn bướm uyên ương nô nức, mùa của những cánh én tung bay vờn trời và tình yêu của đôi ta lại được nàng xuân minh chứng nên càng khó phai mờ.

Từng tiếng đàn, tiếng gió thầm thì mùa xuân làm cho lòng người thêm phần tha thiết và vấn vương. Càng khiến con người ta chìm vào giấc mộng hư ảo, mơ về một cuộc tình đẹp mãi trăm năm, về cả năm đều là mùa xuân tình yêu, mơ tình đôi ta mãi ái ân như thuở đầu xuân năm ấy.

“…..Ngây thơ giáng huyền đến trong mơ

Lòng anh bớt sầu

Mộng vàng phút tan theo gió chiều

Biết em về đâu…”

Bấm vào hình trên để nghe ca khúc do Hoàng Oanh trình bày.

Choàng tỉnh sau một giấc mộng dài, thì anh chợt nhận ra bản thân vẫn cô đơn và lẻ loi mỗi độ xuân về, vẫn chìm hoài trong sự ngây ngô tin vào tình yêu mộng đẹp. Nhưng chẳng sao cả, lòng cũng chẳng còn sầu thương vì những đau xót đã tan theo chiều gió, hòa vào không khí xuân mất rồi. Chỉ còn đây chút hoang mang, “biết em về đâu” trong hồng trần gian khổ khi không có anh kề bên….

“….Hãy trả lời lòng anh mấy câu

Tình duyên với em trong kiếp nào

Xuân còn thắm tươi

Anh còn mong chờ

Ái ân kẻo tàn ngày mơ!”

Bài hát vẫn cứ vang vọng, nghe mãi mà chẳng chán. Không biết là nhạc sĩ Ngọc Bích đã ướp nhạc phẩm của mình bằng thứ men say lạ kỳ nào, mà làm cho người nghe phải mê đắm như vậy. Một chút băng lãnh như tuyệt hồng trần, nhưng vẫn xen chút đáng yêu bằng những câu hỏi ngây ngô như chàng trai mới tập yêu. Tác giả đã mượn lời của mùa xuân để dành cho người yêu mình vài câu hỏi: “Hãy trả lời lòng anh mấy câu, tình duyên với em trong kiếp nào?”. Dù không biết nàng đang nơi nào, nhưng Ngọc Bích vẫn luôn giữ cho mình một niềm tin mãnh liệt sẽ tìm được nàng – Nàng thơ của riêng mình, nàng xuân của bản thân. Chàng tin xuân vẫn còn thắm tươi sắc hoa thì một ngày nào đó nàng sẽ xuất hiện và mang đến cho chàng ánh nắng xuân thực sự.

Với giai điệu Tango nhanh và nhộn nhịp lại có chút thiết tha, nhạc sĩ Ngọc Bích đã mặc nhiên trở thành người nhạc sĩ cấy lên âm vực tình yêu trong lòng người yêu nhạc. Cũng từ đó, cả nhạc sĩ và nhạc phẩm đặt một dấu chân trong lòng người hâm mộ, “MỘNG CHIỀU XUÂN” cũng trở thành bản tình ca thấm sâu trong lòng người nghe. Cũng như sự không thể thiếu của mùa xuân trong lòng tất cả mọi người, thật thiếu xót nếu bài hát này chẳng được ca vang trong không khí nhộn nhịp của ngày Xuân sum họp. Nó như nốt nhạc trầm nhưng không buồn trong sự hối hả chuẩn bị mùa xuân, làm lòng người thêm yên bình hơn.

Trích lời bài hát Mộng Chiều Xuân do Ngọc Bích sáng tác:

Gió chiều thầm vương bao nhớ nhung
Người yêu thoáng qua trong giấc mộng
Vui nguồn sống mơ
Những ngày mong chờ
Trách ai đành tâm hững hờ

Mối tình đầu xuân ai thấu chăng?
Lòng tha thiết vương theo tiếng đàn
Mơ đời ái ân những ngày phong trần
Sống trong mộng đẹp ngày xuân

Ngây thơ giáng huyền đến trong mơ
Lòng anh bớt sầu
Mộng vàng phút tan theo gió chiều
Biết em về đâu

Hãy trả lời lòng anh mấy câu
Tình duyên với em trong kiếp nào
Xuân còn thắm tươi
Anh còn mong chờ
Ái ân kẻo tàn ngày mơ!

Viết một bình luận