“Nhật Ký Đời Tôi” của nhạc sĩ Thanh Sơn – Tình có thể tan nhưng kỷ niệm thì mãi mãi trường tồn

Có một câu nói rất hay: “Đâm vào cơ thể và cơ thể sẽ lành, nhưng làm con tim bị thương thì vết thương sẽ tồn tại cả đời.” Thời gian như một liều thuốc tiên, sẽ chữa lành những vết thương, sẽ xoa dịu những mất mát, nhưng nếu lưu “sẹo” thì nó sẽ hằn lại mãi mãi. Giống như một cuộc tình đã qua, thời gian trôi, những dư âm ngày cũ chẳng bao giờ bị phai mờ, những kỷ niệm lứa đôi sẽ được lưu dấu mãi mãi trong quyển nhật ký của cuộc đời và nằm mãi nơi trái tim của mỗi người để lưu luyến, để tiếc thương.

Nhạc sĩ Thanh Sơn

Ca khúc “NHẬT KÝ ĐỜI TÔI” của nhạc sĩ Thanh Sơn được viết trước năm 1975, nó không chỉ là một bài hát trữ tình nổi tiếng mà còn là quyển nhật ký lưu động, lưu giữ những ký ức về các mối tình đã qua trong cuộc đời của người nhạc sĩ tài hoa ấy. Là những ca từ như ru hồn người nghe vào những giai điệu ngọt ngào, mang tâm tư vào những miền ký ức xa xôi, đưa họ trải qua những cảm xúc sâu lắng của câu chuyện tình đã cũ. Với nhạc sĩ Thanh Sơn, từng khoảnh khắc trong tình yêu, dù vui hay buồn, dù hạnh phúc hay đau thương cũng mang cho ông nguồn cảm hứng để viết nên một ca khúc, dệt thành một trang nhật ký để lưu lại những kỷ niệm mà bản thân đã trải qua trong cuộc đời.

“Ngược thời gian, trở về quá khứ phút giây chạnh lòng

Bao nhiêu kỷ niệm, bao nhiêu ân tình chỉ còn lại con số không

Ai thương ai rồi và ai quên nhau rồi

Trong phút cuộc đời tương lai trả lời thôi….”

Bấm vào hình trên để nghe ca khúc do Băng Châu thâu thanh trước 75

Quay trở lại quá khứ, lúc nào chúng ta cũng thấy được những điều rất đẹp nhưng hiện tại đã mất và chẳng thể nào có lại một lần nữa. Dĩ vãng chính là như vậy, luôn mang cho ta nhiều hối tiếc và đau thương, khiến ta lúc nào cũng trong tâm thế bồi hồi và hối hận. Chạnh lòng là khi nhớ lại những câu chuyện cũ, những mối tình mặn nồng nhưng đã qua: “Bao nhiêu kỷ niệm, bao nhiêu ân tình chỉ còn lại con số không”. Tưởng chừng là yêu, tưởng chừng là hạnh phúc khi ta cho nhau biết bao nhiêu kỷ niệm nhưng một cái quay đầu đã chẳng còn tiếc nhớ hay luyến lưu, mọi thứ chấm dứt dường như không hề xuất hiện, như một giấc mơ tình mộng thì hoàn toàn tan biến.

“Ai thương ai rồi và ai quên ai rồi” đây là một câu hỏi nó chỉ là một câu trần thuật mà nhạc sĩ đang tự vấn bản thân? Yêu thương nhau sâu đậm, kỷ niệm trao nhau tưởng là dài lâu nhưng ngoảnh mặt làm ngơ như chẳng hề quen biết. Yêu một người rất khó nhưng để giữ một người lại càng khó hơn. Mới hôm nay còn thắm thiết, còn ngọt ngào nhưng mai lại xa cách chẳng rõ nguyên do, cuộc đời đúng là chẳng ai nói trước được điều gì cả. Cuộc đời phía trước cứ để tương lai trả lời, còn cuộc tình chúng mình vẫn sẽ được giữ mãi trong lòng để biết ta cũng từng có một nhân duyên đẹp.

“…..Một mùa xuân, năm nào hai đứa ngắm hoa đào rơi

Lo cho số phận, lo cho duyên mình sẽ thành một kiếp hoa

Sớm nở tối tàn, đời ai không một lần

Quen biết rồi thương yêu nhau rồi lại xa….”

https://www.youtube.com/watch?v=ese3YGk2GRE

Bấm vào hình trên để nghe ca khúc do Tuấn Vũ trình bày

Mùa xuân đẹp luôn là minh chứng cho những đôi tình lữ, xuân sang chim én bay lượn, sắc hoa đua nở, ngọt ngào cả khung trời, như tình yêu nam nữ. Mùa xuân bên nhau, cùng nhau “ngắm hoa đào rơi” như ước muốn bên nhau trọn đời. Hình ảnh ấy đẹp biết là bao, tình cảm đang dạt dào ý xuân như thế nên người ta mới lo sợ một ngày nào đó hương tình sẽ phai như cánh hoa đào rơi rụng khi mùa hạ sắp đến.

Có lẽ ai trong tình yêu cũng sẽ trải qua cảm giác “lo sợ được – mất”, sợ chuyện tình mình như một kiếp hoa “sớm nở tối tàn”, sợ hôm nay vui vẻ ngày mai lại cách xa vĩnh viễn, vui đó lại nhanh chóng buồn đó. Cuộc đời như kính vạn hoa, kỷ niệm đẹp đến và tan, hình ảnh sau cũng đến và đi, chẳng có gì là ở mãi bên người ta. Đời người có ai mà chẳng một lần yêu rồi một lần chia xa để còn ghi vào nhật ký của cuộc đời những trang tình đẹp như mơ.

“…..Thôi thế là thôi, là thế đó, dĩ vãng là thơ

Đem thơ về ghép nhạc thành khúc tình ca

Thôi thế là thôi là thế rồi

Hiện tại ước mơ nhiều

Cuộc đời rồi đây biết bao giờ mới được yêu….”

Bấm vào hình trên để nghe ca khúc do Hoàng Oanh thâu thanh trước 75

Một khi cảm xúc thay đổi thì trái tim cũng sẽ tự động quay lưng, nỗi lo âu lớn nhất trong chuyện tình của mình không được bên nhau mãi đã trở thành sự thật. Chẳng trách ai cả, chỉ trách bản thân quá chân thành, quá ảo tưởng về vị trí của mình trong lòng của đối phương và trách mình tỉnh mộng quá muộn màng. Bây giờ sẽ chẳng còn mùa xuân bên nhau cùng ngắm những nụ hoa chớm nở ngọt ngào, tất cả chỉ là quá khứ. “Thôi thế là thôi, là thế đó” như một sự buông xuôi, chấp nhận sự thật đôi ta đã chia lìa, kiếp duyên không trọn nên cũng phó mặc cho số phần. Những dĩ vãng êm đềm, những ngày tháng bên nhau hạnh phúc được tác giả dệt thành một khúc hát ân tình, thêu bằng mộng đẹp ngày xưa, để lưu giữ, để nhớ thương.

“….Ngày biệt ly chúng mình chưa nói hết câu tạ từ

Năm năm cách biệt, năm năm mong chờ héo mòn tình nghĩa xưa

Nhắc đến thấy buồn, tình kia ngăn đôi đường

Nhật ký đời tôi ghi thêm một lần thôi”

Bấm vào hình trên để nghe ca khúc do Giang Tử trình bày.

Khi bên nhau chúng ta có biết bao là lời hay ý đẹp dành cho nhau, ngọt ngào từ đầu môi đến tận sâu trong tâm khảm. Nhưng lúc chia xa, bao nhiêu nỗi niềm dường như được giấu kín chẳng muốn bộc bạch cùng đối phương, có lẽ để người ra đi trong êm đẹp chẳng phải bận lòng hay níu kéo. Một sự nuối tiếc và thương cảm đang lan tràn khắp ca khúc, làm người nghe vừa xót, vừa đau, đau vì nhạc sĩ cùng đau vì bản thân mình đã từng như thế. Chấp nhận cho số phận mang tình duyên của mình rời xa, chấp nhận một cuộc tình dang dở mà chẳng dám níu kéo, sợ thêm nhiều tổn thương.

“Năm năm cách biệt” chính là khoảng thời gian “năm năm mong chờ héo mòn tình nghĩa xưa” – Sự chờ đợi trong vô vọng của một mối tình không hồi đáp, nỗi hiu quạnh và cô liêu đã ngăn cách đôi lứa đôi đường. Giờ nhắc lại chỉ cảm thấy buồn phiền nhiều hơn, tổn thương nhiều hơn. Người xưa giờ như cánh nhạn bay hút về phương nam, xa mãi chẳng có ngày quay trở lại, nên chỉ có riêng mình mình ở đây mà ôm kỷ niệm, mà thương nhớ về câu chuyện tình đã cũ. Một lần yêu là một lần con tim tổn thương, một lần thương là một lần tim đau như dao cứa, nên chỉ mong “nhật ký đời tôi ghi thêm một lần thôi”.

“NHẬT KÝ ĐỜI TÔI” của nhạc sĩ Thanh Sơn không chỉ lưu giữ lại những mối tình đã qua của ông, mà nó còn là nỗi lòng của rất nhiều người đã từng yêu nhau và xa nhau. Tình cảm dang dở đôi khi không phải là kết thúc, với nhạc sĩ Thanh Sơn thì nó chính là chất xúc tác, tạo nên nguồn cảm hứng cho ông cho ra đời nhiều nhạc phẩm bất hủ, những giai điệu đi sâu vào lòng người. Còn với những người không có tâm hồn nghệ sĩ như chúng ta, thì tình đổ vỡ chính là bài học bổ ích dạy ta mạnh mẽ hơn trong cuộc sống vốn chẳng hề bằng phẳng. Sau một cuộc tình đổ vỡ, hãy cứ lạc quan và vui vẻ, hãy thay đổi để bản thân tốt hơn và yêu bản thân nhiều hơn. Không cần quá bi lụy bởi chuyện cũ, dù tình cảm ấy có kết thúc như thế nào thì những điều được lưu giữ trong miền ký ức của chúng ta vẫn luôn đẹp đẽ, chúng ta cứ thoải mái mà sống, thoải mái chờ đợi một người thực sự thuộc về mình, đồng hành cùng mình ở chặn đường sau cùng.

Trích lời bài hát Nhật Ký Đời Tôi:

Ngược thời gian, trở về quá khứ phút giây chạnh lòng
Bao nhiêu kỷ niệm, bao nhiêu ân tình chỉ còn lại con số không
Ai thương ai rồi và ai quên nhau rồi
Trong phút cuộc đời tương lai trả lời thôi

Một mùa xuân, năm nào hai đứa ngắm hoa đào rơi
Lo cho số phận, lo cho duyên mình sẽ thành một kiếp hoa
Sớm nở tối tàn, đời ai không một lần
Quen biết rồi thương yêu nhau rồi lại xa

ĐK:
Thôi thế là thôi, là thế đó, dĩ vãng là thơ
Đem thơ về ghép nhạc thành khúc tình ca
Thôi thế là thôi là thế rồi
Hiện tại ước mơ nhiều
Cuộc đời rồi đây biết bao giờ mới được yêu

Ngày biệt ly chúng mình chưa nói hết câu tạ từ
Năm năm cách biệt, năm năm mong chờ héo mòn tình nghĩa xưa
Nhắc đến thấy buồn, tình kia ngăn đôi đường
Nhật ký đời tôi ghi thêm một lần thôi

Viết một bình luận