Cuộc đời buồn của “Ông hoàng nhạc sến” Vinh Sử hấp hối trong bi kịch cuối đời

Thời gian gần đây, khi nhạc Vinh Sử đang có xu hướng trở lại qua cuộc “đổ bộ” của hàng loạt giọng hát hải ngoại thì ít ai ngờ rằng, trong một phòng trọ hơn 10m2 chỉ toàn bản thảo, cuộc sống tuổi “xế chiều” của “ông hoàng nhạc sến” lại vô cùng bi đát. Nghèo khổ, bị bệnh ung thư hành hạ suốt nhiều năm qua, nỗi lo âu, đau đớn dường như chưa bao giờ buông tha người nhạc sĩ này.

Là một nghệ sĩ gặp trắc trở trong tình duyên, cuộc đời Vinh Sử luôn là chỗ ẩn náu cho những cuộc tình không trọn vẹn. Mặc dù có đến 4 người vợ chính thức và hàng tá người tình nhưng ông luôn khẳng định: “Không ai chịu đựng nổi tính tự do, phóng khoáng của tôi. Trước khi cưới nhau, tôi luôn tỉ tê rằng, yêu nhau, cưới nhau nhưng tôi phải được tự do làm những việc mình yêu thích, miễn sao không thay lòng đổi dạ, phản bội gia đình là được. Thế mà cuối cùng cũng không ai chấp nhận được, những người đàn bà đến với tôi rồi rời xa tôi cũng chỉ vì không chấp nhận điều đó”.

Cách đây không lâu, khi đã nằm trên giường bệnh, “ông hoàng nhạc sến” vẫn còn phân bua về cái sự thủy chung của mình: “Tôi chưa bao giờ bỏ ai cả. Chỉ có người ta bỏ tôi mà đi và khi không còn ai bên cạnh, tôi mới yêu người khác”. Ai quen thân đều biết tính tình Vinh Sử vô cùng tự do, phóng khoáng. Đang ở nhà với vợ con, nhưng khi bạn bè gọi điện, bất kể khuya khoắt, bão bùng… ông lập tức khoác áo ra đi. Những chuyến đi có thể vài ngày hoặc kéo dài hàng tháng, tùy hứng. Nhiều người cho rằng chính vì lẽ đó mà tình duyên của Vinh Sử thăng trầm chẳng khác nào canh bạc.

Có lần, Vinh Sử cưu mang một người con gái trẻ bỡ ngỡ từ quê ra TPHCM, sau khi làm giấy kết hôn và nhập hộ khẩu thì “bóng hồng”này đột nhiên quay gót đâm đơn ly dị để chia nửa căn nhà. Ông giãi bày với bằng hữu: “Tôi biết người ta không yêu mình, tôi buồn và tổn thương. Nhưng họ thích nửa căn nhà thì tôi cũng chấp nhận. Tính tôi là thế, mỗi lần lấy vợ là tôi gom góp tiền mua nhà, chia tay vợ thì tôi để lại nhà và sẵn sàng ra đi tay trắng”. Những người vợ, người tình đến và đi, cuối cùng Vinh Sử chỉ còn lại một gia tài nhạc “sến”: “Hai bàn tay trắng”, “Nhẫn cỏ cho em”, “Trả nhẫn kim cương”, “Mưa bụi”, “Gõ cửa trái tim”… đã lay động niềm đồng cảm của người hát, người nghe nhiều thế hệ.

Sau bao lần đổ vỡ trong hôn nhân, Vinh Sử không một câu oán trách. Ai nói gì ông cũng chỉ thở dài: “Cái số tôi nó vậy!”. Ông có 6 người con với 3 người vợ. Trong mắt con cái, ông luôn là người cha trách nhiệm, cố gắng chu cấp, chăm lo cho các con sinh sống, học hành đến nơi đến chốn. Hiện nay, các con của ông đều đã có công ăn việc làm ổn định, nhưng Vinh Sử không muốn phiền con. Những năm tháng qua, căn phòng trọ tồi tàn của ông luôn “cửa đóng, then cài”. Một mình Vinh Sử đối diện với những bản nhạc ông rút ruột viết ra trong cô đơn, đắng cay và tận cùng đau khổ.

Khổ là do nhạc “sến” vận vào người?

Nhạc sĩ Vinh Sử trên giường bệnh. Ảnh: TL

Trước câu hỏi phải chăng cuộc đời ông lận đận là do nhạc “sến” vận vào, Vinh Sử cười rất buồn: “Đời ai cũng có lúc thăng lúc trầm nhưng đời tôi hình như trầm nhiều hơn thăng. Cái nghèo, cái dở dang duyên nợ cứ đeo đẳng mãi…”.

Cả cuộc đời theo đuổi dòng nhạc boléro, Vinh Sử cho rằng, thể loại nhạc này gần với mình nhất và cũng gần với những kiếp người nghèo chỉ biết “trông trời, trông đất, trông mây”. Nhiều người chê nhạc Vinh Sử quê mùa, sến sẩm, nhưng ông mặc kệ. Vinh Sử vẫn sống, viết, yêu và vắt kiệt mình trong đau khổ dày vò.

Vì căn bệnh ung thư trực tràng hành hạ, từ 68kg bây giờ ông chỉ còn hơn 40kg, đi đứng rất khó khăn, chân bị tê, ngồi lâu tiếp khách cũng đau và khó chịu, không ăn ngủ được… Hiện tại, nhạc sĩ Vinh Sử không thể kham nổi mức chi phí để chữa bệnh của mình nên ông chuyển sang dùng thuốc Nam cho đỡ tốn kém. Qua tìm hiểu, chúng tôi được biết nguồn thu nhập chính đang nuôi sống ông là tiền tác quyền tính theo từng quý (mỗi quý được 5 – 6 triệu đồng). Một số ca sĩ, nhà hảo tâm cũng có ghé thăm và tặng ông kinh phí bồi dưỡng, thuốc thang. Cảm thông với người nhạc sĩ có tài lại lâm bệnh nặng, chủ nhà trọ đã quyết định bán trả góp cho ông căn nhà chật hẹp 10m2 với giá 280 triệu đồng nhưng không biết cứ tình hình này đến khi nào nhạc sĩ Vinh Sử mới trả hết nợ?.

Bây giờ, tận tụy ngày đêm chăm sóc ông chính là người vợ cũ – bà Nguyễn Ngọc Lệ. Bà tâm sự trong nước mắt: “Có nhiều hôm trong 2 ngày chúng tôi chỉ tiêu có 30.000 đồng để mua thức ăn, rồi số tiền đó cũng eo hẹp dần, có lúc chỉ còn vẻn vẹn 10.000 đồng. Tôi còn khỏe mạnh, ăn uống sao cũng được nhưng ổng thì ăn ít vì bệnh nặng lại suy nghĩ nhiều”. Nhạc sĩ Vinh Sử thì cất lời nhẹ như hơi thở: “Tới buổi ngày tàn, bả còn không chê, không quản cực nhọc lo lắng cho tôi, như vậy là đời tôi cũng chưa bạc lắm”.

Ngẫm lại, cuộc đời người nghệ sĩ, “mua vui cũng được một vài trống canh”, Vinh Sử trải qua đủ mọi hỷ – nộ – ái – ố rồi cuối cùng lại hẩm hiu, héo hắt như chính bản boléro của ông từng làm say đắm lòng người. Ông thở dài: “Cái nghề này bạc lắm, nhưng nếu không có nó, tôi cũng không biết đời mình sẽ trôi nổi về đâu. Hoặc ở mãi cái xóm lao động nghèo khổ, không một lần biết đến xe hơi, vũ trường, không hiểu được niềm vui của những người lao động bình dân thức trọn đêm nghe nhạc tình. Số tôi khổ cực từ nhỏ tới lớn, điều ấm lòng nhất của tôi là nhờ âm nhạc mà được mọi người yêu thương quý mến”.

Trong nghèo khổ, bệnh tật triền miên, không biết “ông hoàng nhạc sến” có còn cơ hội để ghi lại những bản nhạc đang ấp ủ trong đầu hay tất cả đành dở dang như bao mối duyên tình ông còn bỏ ngỏ.

Viết một bình luận